寒 hán 火 huǒ - - 朱 zhū 之 zhī 蕃 fān
腾 téng 空 kōng 烈 liè 焰 yàn 挟 xié 灰 huī 飞 fēi , , 望 wàng 里 lǐ 荧 yíng 煌 huáng 暖 nuǎn 气 qì 微 wēi 。 。
禅 chán 性 xìng 定 dìng 馀 yú 传 chuán 指 zhǐ 灭 miè , , 客 kè 心 xīn 燃 rán 后 hòu 御 yù 风 fēng 归 guī 。 。
烹 pēng 来 lái 石 shí 髓 suǐ 凉 liáng 侵 qīn 齿 chǐ , , 著 zhe 尽 jǐn 霓 ní 裳 cháng 冷 lěng 切 qiè 闱 wéi 。 。
入 rù 火 huǒ 化 huà 人 rén 元 yuán 不 bù 爇 ruò , , 徒 tú 劳 láo 炙 zhì 手 shǒu 借 jiè 炎 yán 威 wēi 。 。
寒火。明代。朱之蕃。腾空烈焰挟灰飞,望里荧煌暖气微。 禅性定馀传指灭,客心燃后御风归。 烹来石髓凉侵齿,著尽霓裳冷切闱。 入火化人元不爇,徒劳炙手借炎威。