横 héng 秋 qiū 风 fēng 吹 chuī 笛 dí - - 朱 zhū 元 yuán 璋 zhāng
西 xī 风 fēng 落 luò 木 mù 绽 zhàn 黄 huáng 花 huā , , 牛 niú 背 bèi 村 cūn 童 tóng 笛 dí 正 zhèng 佳 jiā 。 。
曾 céng 识 shí 倚 yǐ 楼 lóu 人 rén 听 tīng 处 chù , , 每 měi 闻 wén 吹 chuī 月 yuè 鹤 hè 升 shēng 遐 xiá 。 。
苍 cāng 江 jiāng 一 yī 色 sè 浑 hún 秋 qiū 意 yì , , 红 hóng 叶 yè 初 chū 光 guāng 衬 chèn 晚 wǎn 华 huá 。 。
冷 lěng 露 lù 下 xià 天 tiān 星 xīng 斗 dǒu 润 rùn , , 烟 yān 波 bō 声 shēng 到 dào 是 shì 谁 shuí 家 jiā 。 。
横秋风吹笛。明代。朱元璋。西风落木绽黄花,牛背村童笛正佳。 曾识倚楼人听处,每闻吹月鹤升遐。 苍江一色浑秋意,红叶初光衬晚华。 冷露下天星斗润,烟波声到是谁家。