病 bìng 起 qǐ 别 bié 黄 huáng 淳 chún 父 fù - - 吴 wú 孺 rú 子 zǐ
病 bìng 起 qǐ 心 xīn 魂 hún 冷 lěng , , 行 xíng 吟 yín 古 gǔ 殿 diàn 惊 jīng 。 。
江 jiāng 湖 hú 留 liú 客 kè 地 dì , , 岁 suì 月 yuè 见 jiàn 君 jūn 情 qíng 。 。
厌 yàn 听 tīng 边 biān 鸿 hóng 度 dù , , 愁 chóu 看 kàn 春 chūn 草 cǎo 生 shēng 。 。
孤 gū 舟 zhōu 今 jīn 又 yòu 别 bié , , 何 hé 处 chǔ 是 shì 归 guī 程 chéng 。 。
病起别黄淳父。明代。吴孺子。病起心魂冷,行吟古殿惊。 江湖留客地,岁月见君情。 厌听边鸿度,愁看春草生。 孤舟今又别,何处是归程。