郭 guō 外 wài 夜 yè 归 guī - - 吴 wú 学 xué 礼 lǐ
草 cǎo 田 tián 高 gāo 下 xià 乱 luàn 虫 chóng 鸣 míng , , 凉 liáng 袭 xí 衣 yī 襟 jīn 夜 yè 气 qì 清 qīng 。 。
河 hé 汉 hàn 横 héng 秋 qiū 平 píng 野 yě 阔 kuò , , 山 shān 窗 chuāng 无 wú 月 yuè 一 yī 灯 dēng 明 míng 。 。
孤 gū 蓬 péng 倦 juàn 倚 yǐ 难 nán 成 chéng 梦 mèng , , 宿 sù 鸟 niǎo 相 xiāng 呼 hū 忽 hū 转 zhuǎn 更 gèng 。 。
近 jìn 郭 guō 不 bù 妨 fáng 归 guī 近 jìn 夜 yè , , 到 dào 门 mén 犹 yóu 有 yǒu 读 dú 书 shū 声 shēng 。 。
郭外夜归。明代。吴学礼。草田高下乱虫鸣,凉袭衣襟夜气清。 河汉横秋平野阔,山窗无月一灯明。 孤蓬倦倚难成梦,宿鸟相呼忽转更。 近郭不妨归近夜,到门犹有读书声。