黄 huáng 元 yuán 礼 lǐ 过 guò 集 jí 山 shān 房 fáng 分 fēn 赋 fù 得 dé 清 qīng 字 zì - - 何 hé 其 qí 伟 wěi
怜 lián 君 jūn 沧 cāng 海 hǎi 至 zhì , , 倒 dào 屣 xǐ 递 dì 相 xiāng 迎 yíng 。 。
说 shuō 剑 jiàn 多 duō 时 shí 事 shì , , 论 lùn 诗 shī 足 zú 远 yuǎn 征 zhēng 。 。
青 qīng 云 yún 成 chéng 独 dú 壮 zhuàng , , 白 bái 社 shè 念 niàn 同 tóng 声 shēng 。 。
刻 kè 烛 zhú 分 fēn 裁 cái 就 jiù , , 豪 háo 歌 gē 彻 chè 太 tài 清 qīng 。 。
黄元礼过集山房分赋得清字。明代。何其伟。怜君沧海至,倒屣递相迎。 说剑多时事,论诗足远征。 青云成独壮,白社念同声。 刻烛分裁就,豪歌彻太清。