牡 mǔ 丹 dān 花 huā - - 胡 hú 天 tiān 游 yóu
相 xiāng 逢 féng 尽 jǐn 道 dào 看 kàn 花 huā 归 guī , , 惭 cán 愧 kuì 寻 xún 芳 fāng 独 dú 后 hòu 时 shí 。 。
北 běi 海 hǎi 已 yǐ 倾 qīng 新 xīn 酿 niàng 酒 jiǔ , , 东 dōng 风 fēng 犹 yóu 锁 suǒ 半 bàn 开 kāi 枝 zhī 。 。
扫 sǎo 空 kōng 红 hóng 紫 zǐ 真 zhēn 无 wú 敌 dí , , 看 kàn 到 dào 云 yún 仍 réng 未 wèi 可 kě 知 zhī 。 。
但 dàn 愿 yuàn 倚 yǐ 阑 lán 人 rén 不 bù 老 lǎo , , 为 wèi 公 gōng 长 zhǎng 赋 fù 谪 zhé 仙 xiān 诗 shī 。 。
牡丹花。元代。胡天游。相逢尽道看花归,惭愧寻芳独后时。 北海已倾新酿酒,东风犹锁半开枝。 扫空红紫真无敌,看到云仍未可知。 但愿倚阑人不老,为公长赋谪仙诗。