白 bái 云 yún 为 wéi 英 yīng 上 shàng 人 rén 赋 fù - - 凌 líng 云 yún 翰 hàn
白 bái 云 yún 之 zhī 白 bái 何 hé 英 yīng 英 yīng , , 孝 xiào 子 zǐ 洁 jié 白 bái 同 tóng 其 qí 情 qíng 。 。
种 zhǒng 私 sī 每 měi 慕 mù 卢 lú 六 liù 祖 zǔ , , 起 qǐ 石 shí 不 bù 羡 xiàn 黄 huáng 初 chū 平 píng 。 。
老 lǎo 龙 lóng 听 tīng 法 fǎ 雨 yǔ 随 suí 至 zhì , , 苍 cāng 狗 gǒu 变 biàn 熊 xióng 天 tiān 同 tóng 行 háng 。 。
平 píng 公 gōng 弟 dì 子 zǐ 似 shì 公 gōng 少 shǎo , , 不 bù 枉 wǎng 违 wéi 叟 sǒu 知 zhī 能 néng 名 míng 。 。
白云为英上人赋。元代。凌云翰。白云之白何英英,孝子洁白同其情。 种私每慕卢六祖,起石不羡黄初平。 老龙听法雨随至,苍狗变熊天同行。 平公弟子似公少,不枉违叟知能名。