拟 nǐ 赋 fù 老 lǎo 子 zi 灯 dēng - - 凌 líng 云 yún 翰 hàn
孤 gū 竹 zhú 形 xíng 容 róng 立 lì 彩 cǎi 裳 shang , , 赤 chì 乌 wū 流 liú 处 chù 便 biàn 鹰 yīng 扬 yáng 。 。
东 dōng 皇 huáng 藜 lí 火 huǒ 传 chuán 天 tiān 禄 lù , , 南 nán 极 jí 芒 máng 寒 hán 应 yīng 寿 shòu 昌 chāng 。 。
空 kōng 洞 dòng 已 yǐ 知 zhī 心 xīn 事 shì 白 bái , , 虚 xū 名 míng 犹 yóu 觉 jué 鬓 bìn 毛 máo 苍 cāng 。 。
谁 shuí 怜 lián 两 liǎng 目 mù 眵 chī 昏 hūn 客 kè , , 射 shè 策 cè 曾 céng 观 guān 上 shàng 国 guó 光 guāng 。 。
拟赋老子灯。元代。凌云翰。孤竹形容立彩裳,赤乌流处便鹰扬。 东皇藜火传天禄,南极芒寒应寿昌。 空洞已知心事白,虚名犹觉鬓毛苍。 谁怜两目眵昏客,射策曾观上国光。