风 fēng 猛 měng 不 bù 得 dé 渡 dù 淮 huái 薄 bó 暮 mù 投 tóu 宿 sù - - 佘 shé 翔 xiáng
朔 shuò 风 fēng 吹 chuī 雪 xuě 路 lù 漫 màn 漫 màn , , 浪 làng 涌 yǒng 长 zhǎng 淮 huái 欲 yù 渡 dù 难 nán 。 。
今 jīn 夜 yè 谁 shuí 家 jiā 堪 kān 寄 jì 宿 sù , , 荒 huāng 村 cūn 犬 quǎn 吠 fèi 一 yī 灯 dēng 寒 hán 。 。
风猛不得渡淮薄暮投宿。明代。佘翔。朔风吹雪路漫漫,浪涌长淮欲渡难。 今夜谁家堪寄宿,荒村犬吠一灯寒。