登 dēng 山 shān 吟 yín - - 何 hé 景 jǐng 明 míng
风 fēng 吹 chuī 葛 gé 蔓 màn 石 shí 磊 lěi 磊 lěi , , 萝 luó 薜 bì 摇 yáo 烟 yān 映 yìng 山 shān 鬼 guǐ 。 。 我 wǒ 行 xíng 登 dēng 山 shān 采 cǎi 石 shí 耳 ěr , , 长 cháng 歌 gē 捎 shāo 林 lín 暮 mù 风 fēng 起 qǐ 。 。
君 jūn 不 bú 见 jiàn 侍 shì 傍 bàng 桃 táo 李 lǐ 飞 fēi 如 rú 霰 sǎn , , 青 qīng 春 chūn 已 yǐ 破 pò 白 bái 日 rì 晏 yàn 。 。 万 wàn 事 shì 尽 jìn 付 fù 东 dōng 流 liú 波 bō , , 高 gāo 飞 fēi 且 qiě 叹 tàn 南 nán 来 lái 雁 yàn 。 。
登山吟。明代。何景明。风吹葛蔓石磊磊,萝薜摇烟映山鬼。我行登山采石耳,长歌捎林暮风起。 君不见侍傍桃李飞如霰,青春已破白日晏。万事尽付东流波,高飞且叹南来雁。