春 chūn 日 rì 寻 xún 杨 yáng 山 shān 人 rén 因 yīn 过 guò 贺 hè 将 jiāng 军 jūn 园 yuán 二 èr 首 shǒu - - 宋 sòng 登 dēng 春 chūn
空 kōng 谷 gǔ 春 chūn 将 jiāng 赋 fù , , 幽 yōu 人 rén 独 dú 可 kě 寻 xún 。 。
风 fēng 香 xiāng 红 hóng 药 yào 近 jìn , , 鸟 niǎo 语 yǔ 绿 lǜ 萝 luó 深 shēn 。 。
一 yī 笑 xiào 缘 yuán 巴 bā 调 diào , , 三 sān 年 nián 学 xué 楚 chǔ 吟 yín 。 。
童 tóng 扶 fú 还 hái 杖 zhàng 策 cè , , 随 suí 意 yì 步 bù 华 huá 林 lín 。 。
春日寻杨山人因过贺将军园二首。明代。宋登春。空谷春将赋,幽人独可寻。 风香红药近,鸟语绿萝深。 一笑缘巴调,三年学楚吟。 童扶还杖策,随意步华林。