丛 cóng 竹 zhú 洞 dòng - - 宋 sòng 登 dēng 春 chūn
连 lián 竹 zhú 分 fēn 清 qīng 影 yǐng , , 接 jiē 篱 lí 卷 juǎn 洞 dòng 圆 yuán 。 。
丛 cóng 疏 shū 风 fēng 淅 xī 淅 xī , , 叶 yè 密 mì 露 lù 涓 juān 涓 juān 。 。
捣 dǎo 药 yào 宜 yí 晨 chén 坐 zuò , , 抛 pāo 书 shū 向 xiàng 午 wǔ 眠 mián 。 。
谁 shéi 知 zhī 幽 yōu 僻 pì 地 dì , , 自 zì 有 yǒu 野 yě 人 rén 天 tiān 。 。
丛竹洞。明代。宋登春。连竹分清影,接篱卷洞圆。 丛疏风淅淅,叶密露涓涓。 捣药宜晨坐,抛书向午眠。 谁知幽僻地,自有野人天。