春 chūn 日 rì 陪 péi 暂 zàn 中 zhōng 丞 chéng 饮 yǐn 城 chéng 北 běi 庄 zhuāng 晚 wǎn 至 zhì 东 dōng 湖 hú 草 cǎo 神 shén 堂 táng 野 yě 望 wàng 感 gǎn 赋 fù - - 宋 sòng 登 dēng 春 chūn
芳 fāng 草 cǎo 春 chūn 初 chū 折 zhé , , 游 yóu 丝 sī 晚 wǎn 正 zhèng 繁 fán 。 。
渔 yú 樵 qiáo 杨 yáng 丫 yā 岸 àn , , 鸡 jī 犬 quǎn 野 yě 棠 táng 村 cūn 。 。
怅 chàng 望 wàng 荆 jīng 门 mén 路 lù , , 凄 qī 述 shù 楚 chǔ 客 kè 魂 hún 。 。
酬 chóu 思 sī 留 liú 宝 bǎo 剑 jiàn , , 还 hái 爱 ài 赵 zhào 平 píng 原 yuán 。 。
春日陪暂中丞饮城北庄晚至东湖草神堂野望感赋。明代。宋登春。芳草春初折,游丝晚正繁。 渔樵杨丫岸,鸡犬野棠村。 怅望荆门路,凄述楚客魂。 酬思留宝剑,还爱赵平原。