江 jiāng 陵 líng 送 sòng 僧 sēng 还 hái 蜀 shǔ - - 宋 sòng 登 dēng 春 chūn
烟 yān 树 shù 寒 hán 云 yún 楚 chǔ 水 shuǐ 西 xī , , 残 cán 瓢 piáo 破 pò 衲 nà 独 dú 行 xíng 迟 chí 。 。
心 xīn 无 wú 一 yī 事 shì 即 jí 相 xiāng 见 jiàn , , 千 qiān 里 lǐ 何 hé 须 xū 叹 tàn 别 bié 离 lí 。 。
江陵送僧还蜀。明代。宋登春。烟树寒云楚水西,残瓢破衲独行迟。 心无一事即相见,千里何须叹别离。