梅 méi 下 xià 送 sòng 客 kè - - 吴 wú 鼎 dǐng 芳 fāng
花 huā 间 jiān 啼 tí 鸟 niǎo 唤 huàn 游 yóu 频 pín , , 花 huā 下 xià 离 lí 歌 gē 动 dòng 早 zǎo 春 chūn 。 。
断 duàn 送 sòng 香 xiāng 魂 hún 征 zhēng 袖 xiù 雪 xuě , , 飘 piāo 残 cán 素 sù 艳 yàn 马 mǎ 蹄 tí 尘 chén 。 。
疏 shū 枝 zhī 带 dài 月 yuè 牵 qiān 幽 yōu 梦 mèng , , 长 zhǎng 蕊 ruǐ 含 hán 烟 yān 怅 chàng 别 bié 神 shén 。 。
明 míng 日 rì 重 zhòng 过 guò 今 jīn 日 rì 地 dì , , 为 wèi 怜 lián 歧 qí 路 lù 独 dú 醒 xǐng 人 rén 。 。
梅下送客。明代。吴鼎芳。花间啼鸟唤游频,花下离歌动早春。 断送香魂征袖雪,飘残素艳马蹄尘。 疏枝带月牵幽梦,长蕊含烟怅别神。 明日重过今日地,为怜歧路独醒人。