宿 sù 虎 hǔ 跑 pǎo 寺 sì - - 吴 wú 鼎 dǐng 芳 fāng
湿 shī 烟 yān 郁 yù 结 jié 乱 luàn 山 shān 横 héng , , 敲 qiāo 断 duàn 钟 zhōng 声 shēng 火 huǒ 自 zì 明 míng 。 。
野 yě 寺 sì 冰 bīng 霜 shuāng 经 jīng 晚 wǎn 岁 suì , , 石 shí 林 lín 风 fēng 雨 yǔ 坐 zuò 残 cán 更 gèng 。 。
十 shí 年 nián 一 yī 梦 mèng 浮 fú 云 yún 冷 lěng , , 四 sì 海 hǎi 孤 gū 身 shēn 落 luò 叶 yè 轻 qīng 。 。
愿 yuàn 得 dé 皈 guī 依 yī 清 qīng 净 jìng 海 hǎi , , 莲 lián 花 huā 香 xiāng 里 lǐ 证 zhèng 无 wú 生 shēng 。 。
宿虎跑寺。明代。吴鼎芳。湿烟郁结乱山横,敲断钟声火自明。 野寺冰霜经晚岁,石林风雨坐残更。 十年一梦浮云冷,四海孤身落叶轻。 愿得皈依清净海,莲花香里证无生。