拟 nǐ 唐 táng 人 rén 送 sòng 宫 gōng 人 rén 入 rù 道 dào 诗 shī 其 qí 二 èr - - 何 hé 乔 qiáo 新 xīn
仙 xiān 袂 mèi 飘 piāo 飘 piāo 出 chū 汉 hàn 宫 gōng , , 从 cóng 今 jīn 罢 bà 听 tīng 景 jǐng 阳 yáng 钟 zhōng 。 。
肯 kěn 题 tí 红 hóng 叶 yè 传 chuán 幽 yōu 怨 yuàn , , 祗 zhī 炼 liàn 黄 huáng 芽 yá 驻 zhù 旧 jiù 容 róng 。 。
上 shàng 苑 yuàn 昔 xī 年 nián 春 chūn 斗 dòu 草 cǎo , , 空 kōng 坛 tán 此 cǐ 际 jì 夜 yè 依 yī 松 sōng 。 。
白 bái 头 tóu 阿 ā 监 jiān 遥 yáo 相 xiāng 忆 yì , , 知 zhī 在 zài 蓬 péng 山 shān 第 dì 几 jǐ 重 zhòng 。 。
拟唐人送宫人入道诗 其二。明代。何乔新。仙袂飘飘出汉宫,从今罢听景阳钟。 肯题红叶传幽怨,祗炼黄芽驻旧容。 上苑昔年春斗草,空坛此际夜依松。 白头阿监遥相忆,知在蓬山第几重。