望 wàng 昌 chāng 平 píng - - 吴 wú 宽 kuān
脱 tuō 辔 pèi 能 néng 凌 líng 千 qiān 丈 zhàng 冈 gāng , , 解 jiě 裘 qiú 还 hái 耐 nài 北 běi 风 fēng 凉 liáng 。 。
迢 tiáo 迢 tiáo 古 gǔ 辙 zhé 余 yú 秋 qiū 水 shuǐ , , 漠 mò 漠 mò 平 píng 畴 chóu 又 yòu 早 zǎo 霜 shuāng 。 。
日 rì 隐 yǐn 峰 fēng 峦 luán 天 tiān 易 yì 暝 míng , , 树 shù 连 lián 城 chéng 郭 guō 路 lù 何 hé 长 zhǎng 。 。
孤 gū 云 yún 飞 fēi 处 chù 梁 liáng 公 gōng 庙 miào , , 犹 yóu 似 shì 当 dāng 时 shí 望 wàng 太 tài 行 xíng 。 。
望昌平。明代。吴宽。脱辔能凌千丈冈,解裘还耐北风凉。 迢迢古辙余秋水,漠漠平畴又早霜。 日隐峰峦天易暝,树连城郭路何长。 孤云飞处梁公庙,犹似当时望太行。