听 tīng 泽 zé 远 yuǎn 弟 dì 弹 tán 琴 qín - - 何 hé 绛 jiàng
月 yuè 色 sè 散 sàn 庭 tíng 阴 yīn , , 当 dāng 风 fēng 弹 dàn 玉 yù 琴 qín 。 。
清 qīng 霜 shuāng 来 lái 五 wǔ 月 yuè , , 馀 yú 响 xiǎng 出 chū 层 céng 岑 cén 。 。
古 gǔ 意 yì 幸 xìng 犹 yóu 在 zài , , 今 jīn 人 rén 岂 qǐ 所 suǒ 任 rèn 。 。
雁 yàn 行 háng 虽 suī 有 yǒu 我 wǒ , , 敢 gǎn 自 zì 托 tuō 知 zhī 音 yīn 。 。
听泽远弟弹琴。明代。何绛。月色散庭阴,当风弹玉琴。 清霜来五月,馀响出层岑。 古意幸犹在,今人岂所任。 雁行虽有我,敢自托知音。