姑 gū 苏 sū 赠 zèng 叶 yè 汉 hàn 客 kè - - 何 hé 绛 jiàng
黄 huáng 金 jīn 散 sàn 尽 jìn 眼 yǎn 犹 yóu 青 qīng , , 坐 zuò 久 jiǔ 蒲 pú 团 tuán 竹 zhú 槛 kǎn 凭 píng 。 。
身 shēn 老 lǎo 尚 shàng 存 cún 浮 fú 海 hǎi 兴 xīng , , 心 xīn 闲 xián 常 cháng 似 shì 住 zhù 山 shān 僧 sēng 。 。
野 yě 蔬 shū 自 zì 采 cǎi 充 chōng 斋 zhāi 食 shí , , 破 pò 衲 nà 亲 qīn 缝 fèng 礼 lǐ 佛 fó 镫 dèng 。 。
一 yī 自 zì 昔 xī 时 shí 辞 cí 旧 jiù 国 guó , , 十 shí 年 nián 清 qīng 梦 mèng 到 dào 无 wú 曾 céng 。 。
姑苏赠叶汉客。明代。何绛。黄金散尽眼犹青,坐久蒲团竹槛凭。 身老尚存浮海兴,心闲常似住山僧。 野蔬自采充斋食,破衲亲缝礼佛镫。 一自昔时辞旧国,十年清梦到无曾。