鼎 dǐng 湖 hú 客 kè 夜 yè 呈 chéng 湛 zhàn 慈 cí 和 hé 尚 shàng - - 何 hé 绛 jiàng
不 bù 梦 mèng 亦 yì 不 bù 觉 jué , , 山 shān 空 kōng 月 yuè 复 fù 清 qīng 。 。
谁 shuí 能 néng 此 cǐ 山 shān 上 shàng , , 垂 chuí 手 shǒu 月 yuè 中 zhōng 行 xíng 。 。
万 wàn 虑 lǜ 已 yǐ 皆 jiē 寂 jì , , 一 yī 心 xīn 安 ān 所 suǒ 生 shēng 。 。
何 hé 期 qī 方 fāng 丈 zhàng 外 wài , , 容 róng 听 tīng 夜 yè 钟 zhōng 声 shēng 。 。
鼎湖客夜呈湛慈和尚。明代。何绛。不梦亦不觉,山空月复清。 谁能此山上,垂手月中行。 万虑已皆寂,一心安所生。 何期方丈外,容听夜钟声。