羊 yáng 城 chéng 寄 jì 易 yì 中 zhōng 文 wén 苍 cāng 梧 wú 旅 lǚ 次 cì - - 岑 cén 徵 zhēng
佗 tuó 城 chéng 斜 xié 日 rì 冷 lěng 烟 yān 低 dī , , 回 huí 首 shǒu 苍 cāng 梧 wú 望 wàng 转 zhuǎn 迷 mí 。 。
先 xiān 尔 ěr 独 dú 归 guī 炎 yán 海 hǎi 畔 pàn , , 避 bì 人 rén 同 tóng 住 zhù 瘴 zhàng 乡 xiāng 西 xī 。 。
新 xīn 诗 shī 欲 yù 寄 jì 劳 láo 飞 fēi 雁 yàn , , 寒 hán 梦 mèng 难 nán 成 chéng 怅 chàng 晓 xiǎo 鸡 jī 。 。
惭 cán 愧 kuì 风 fēng 尘 chén 忙 máng 去 qù 住 zhù , , 此 cǐ 山 shān 松 sōng 柏 bǎi 枉 wǎng 招 zhāo 携 xié 。 。
羊城寄易中文苍梧旅次。明代。岑徵。佗城斜日冷烟低,回首苍梧望转迷。 先尔独归炎海畔,避人同住瘴乡西。 新诗欲寄劳飞雁,寒梦难成怅晓鸡。 惭愧风尘忙去住,此山松柏枉招携。