重 zhòng 过 guò 博 bó 城 chéng - - 何 hé 巩 gǒng 道 dào
不 bù 断 duàn 江 jiāng 声 shēng 似 shì 旧 jiù 时 shí , , 村 cūn 原 yuán 寥 liáo 落 luò 使 shǐ 人 rén 悲 bēi 。 。
当 dāng 杯 bēi 已 yǐ 失 shī 千 qiān 家 jiā 月 yuè , , 顾 gù 影 yǐng 惟 wéi 多 duō 两 liǎng 鬓 bìn 丝 sī 。 。
秋 qiū 木 mù 渐 jiàn 枯 kū 猿 yuán 过 guò 小 xiǎo , , 寒 hán 潮 cháo 初 chū 满 mǎn 鹤 hè 飞 fēi 迟 chí 。 。
西 xī 风 fēng 未 wèi 许 xǔ 孤 gū 帆 fān 借 jiè , , 空 kōng 向 xiàng 虬 qiú 髯 rán 送 sòng 面 miàn 吹 chuī 。 。
重过博城。明代。何巩道。不断江声似旧时,村原寥落使人悲。 当杯已失千家月,顾影惟多两鬓丝。 秋木渐枯猿过小,寒潮初满鹤飞迟。 西风未许孤帆借,空向虬髯送面吹。