沉 chén 醉 zuì 东 dōng 风 fēng - - 胡 hú 绍 shào 开 kāi
渔 yú 得 dé 鱼 yú 心 xīn 满 mǎn 意 yì 足 zú , , 樵 qiáo 得 dé 樵 qiáo 眼 yǎn 笑 xiào 眉 méi 舒 shū 。 。 一 yí 个 gè 罢 bà 了 le 钓 diào 竿 gān , , 一 yí 个 gè 收 shōu 了 le 斤 jīn 斧 fǔ , , 林 lín 泉 quán 下 xià 偶 ǒu 然 rán 相 xiāng 遇 yù 。 。
是 shì 两 liǎng 个 gè 不 bù 识 shí 字 zì 渔 yú 樵 qiáo 士 shì 大 dài 夫 fū , , 他 tā 两 liǎng 个 gè 笑 xiào 加 jiā 加 jiā 的 de 谈 tán 今 jīn 论 lùn 古 gǔ 。 。
沉醉东风。元代。胡绍开。渔得鱼心满意足,樵得樵眼笑眉舒。一个罢了钓竿,一个收了斤斧,林泉下偶然相遇。 是两个不识字渔樵士大夫,他两个笑加加的谈今论古。