秋 qiū 日 rì 集 jí 高 gāo 氏 shì 园 yuán 亭 tíng - - 何 hé 巩 gǒng 道 dào
偏 piān 从 cóng 斋 zhāi 日 rì 避 bì 林 lín 僧 sēng , , 寻 xún 得 dé 红 hóng 栏 lán 此 cǐ 地 dì 凭 píng 。 。
郊 jiāo 外 wài 园 yuán 亭 tíng 闲 xián 便 biàn 到 dào , , 诗 shī 中 zhōng 情 qíng 性 xìng 暗 àn 相 xiāng 增 zēng 。 。
穿 chuān 篱 lí 鸟 niǎo 踏 tà 风 fēng 边 biān 叶 yè , , 照 zhào 水 shuǐ 花 huā 缠 chán 井 jǐng 上 shàng 藤 téng 。 。
聚 jù 散 sàn 无 wú 常 cháng 君 jūn 莫 mò 叹 tàn , , 乱 luàn 离 lí 曾 céng 见 jiàn 谷 gǔ 为 wèi 陵 líng 。 。
秋日集高氏园亭。明代。何巩道。偏从斋日避林僧,寻得红栏此地凭。 郊外园亭闲便到,诗中情性暗相增。 穿篱鸟踏风边叶,照水花缠井上藤。 聚散无常君莫叹,乱离曾见谷为陵。