舍 shè 弟 dì 归 guī 香 xiāng 山 shān - - 何 hé 巩 gǒng 道 dào
年 nián 来 lái 姜 jiāng 被 bèi 正 zhèng 关 guān 情 qíng , , 忽 hū 有 yǒu 扁 piān 舟 zhōu 到 dào 海 hǎi 城 chéng 。 。
多 duō 谢 xiè 惠 huì 连 lián 酬 chóu 好 hǎo 梦 mèng , , 却 què 惭 cán 骠 piào 骑 qí 负 fù 虚 xū 名 míng 。 。
春 chūn 风 fēng 绕 rào 砌 qì 萦 yíng 萱 xuān 草 cǎo , , 细 xì 雨 yǔ 当 dāng 檐 yán 吐 tǔ 紫 zǐ 荆 jīng 。 。
汝 rǔ 寄 jì 侯 hóu 门 mén 余 yú 牖 yǒu 下 xià , , 肯 kěn 令 lìng 书 shū 剑 jiàn 两 liǎng 无 wú 成 chéng 。 。
舍弟归香山。明代。何巩道。年来姜被正关情,忽有扁舟到海城。 多谢惠连酬好梦,却惭骠骑负虚名。 春风绕砌萦萱草,细雨当檐吐紫荆。 汝寄侯门余牖下,肯令书剑两无成。