白 bái 雁 yàn - - 徐 xú 舫 fǎng
出 chū 塞 sài 风 fēng 沙 shā 不 bù 浣 huàn 衣 yī , , 要 yào 分 fēn 秋 qiū 色 sè 占 zhàn 鸥 ōu 机 jī 。 。
远 yuǎn 书 shū 玉 yù 字 zì 传 chuán 霜 shuāng 信 xìn , , 斜 xié 落 luò 银 yín 筝 zhēng 映 yìng 冷 lěng 晖 huī 。 。
楚 chǔ 泽 zé 云 yún 昏 hūn 无 wú 片 piàn 影 yǐng , , 湘 xiāng 江 jiāng 月 yuè 黑 hēi 见 jiàn 孤 gū 飞 fēi 。 。
当 dāng 年 nián 系 xì 帛 bó 还 hái 苏 sū 武 wǔ , , 汉 hàn 节 jié 仍 réng 全 quán 皓 hào 首 shǒu 归 guī 。 。
白雁。元代。徐舫。出塞风沙不浣衣,要分秋色占鸥机。 远书玉字传霜信,斜落银筝映冷晖。 楚泽云昏无片影,湘江月黑见孤飞。 当年系帛还苏武,汉节仍全皓首归。