鸡 jī 笼 lóng 山 shān 赋 fù 得 dé 台 tái 城 chéng 怀 huái 古 gǔ 得 dé 阳 yáng 字 zì - - 吴 wú 文 wén 潜 qián
谩 mán 将 jiāng 遗 yí 迹 jī 问 wèn 齐 qí 梁 liáng , , 寂 jì 寂 jì 台 tái 城 chéng 露 lù 草 cǎo 荒 huāng 。 。
废 fèi 井 jǐng 尚 shàng 封 fēng 陵 líng 寝 qǐn 气 qì , , 初 chū 钟 zhōng 不 bù 唤 huàn 景 jǐng 阳 yáng 妆 zhuāng 。 。
苍 cāng 茫 máng 野 yě 水 shuǐ 迷 mí 官 guān 道 dào , , 高 gāo 下 xià 寒 hán 山 shān 出 chū 女 nǚ 墙 qiáng 。 。
还 hái 忆 yì 诵 sòng 经 jīng 梁 liáng 武 wǔ 帝 dì , , 临 lín 风 fēng 倚 yǐ 树 shù 吊 diào 斜 xié 阳 yáng 。 。
鸡笼山赋得台城怀古得阳字。明代。吴文潜。谩将遗迹问齐梁,寂寂台城露草荒。 废井尚封陵寝气,初钟不唤景阳妆。 苍茫野水迷官道,高下寒山出女墙。 还忆诵经梁武帝,临风倚树吊斜阳。