晚 wǎn 出 chū 依 yī 隐 yǐn 精 jīng 舍 shè - - 沈 shěn 守 shǒu 正 zhèng
病 bìng 骨 gǔ 秋 qiū 风 fēng 渐 jiàn 渐 jiàn 轻 qīng , , 薄 bó 凉 liáng 出 chū 郭 guō 带 dài 微 wēi 醺 xūn 。 。
催 cuī 红 hóng 败 bài 绿 lǜ 霜 shuāng 前 qián 雨 yǔ , , 懈 xiè 白 bái 柔 róu 蓝 lán 水 shuǐ 上 shàng 云 yún 。 。
闲 xián 听 tīng 鸟 niǎo 声 shēng 如 rú 法 fǎ 鼓 gǔ , , 远 yuǎn 看 kàn 路 lù 草 cǎo 是 shì 腰 yāo 裙 qún 。 。
莫 mò 言 yán 此 cǐ 地 dì 真 zhēn 堪 kān 隐 yǐn , , 已 yǐ 有 yǒu 新 xīn 鸿 hóng 不 bù 可 kě 闻 wén 。 。
晚出依隐精舍。明代。沈守正。病骨秋风渐渐轻,薄凉出郭带微醺。 催红败绿霜前雨,懈白柔蓝水上云。 闲听鸟声如法鼓,远看路草是腰裙。 莫言此地真堪隐,已有新鸿不可闻。