待 dài 董 dǒng 彦 yàn 正 zhèng 文 wén 学 xué 次 cì 王 wáng 守 shǒu 敬 jìng 主 zhǔ 簿 bù 韵 yùn - - 徐 xú 贲 bēn
旅 lǚ 馆 guǎn 江 jiāng 湖 hú 苦 kǔ 往 wǎng 来 lái , , 那 nà 堪 kān 时 shí 节 jié 并 bìng 相 xiāng 催 cuī 。 。
雪 xuě 当 dāng 腊 là 尽 jǐn 寒 hán 才 cái 见 jiàn , , 梅 méi 在 zài 春 chūn 前 qián 冻 dòng 未 wèi 开 kāi 。 。
野 yě 客 kè 过 guò 期 qī 空 kōng 具 jù 黍 shǔ , , 山 shān 童 tóng 不 bù 语 yǔ 讶 yà 停 tíng 杯 bēi 。 。
相 xiāng 思 sī 独 dú 坐 zuò 寒 hán 斋 zhāi 晚 wǎn , , 禁 jìn 得 dé 边 biān 城 chéng 鼓 gǔ 角 jiǎo 哀 āi 。 。
待董彦正文学次王守敬主簿韵。元代。徐贲。旅馆江湖苦往来,那堪时节并相催。 雪当腊尽寒才见,梅在春前冻未开。 野客过期空具黍,山童不语讶停杯。 相思独坐寒斋晚,禁得边城鼓角哀。