四 sì 月 yuè 辞 cí - - 李 lǐ 昱 yù
花 huā 落 luò 长 cháng 门 mén 草 cǎo 青 qīng 处 chù , , 十 shí 二 èr 阑 lán 干 gān 扑 pū 飞 fēi 絮 xù 。 。
象 xiàng 床 chuáng 玉 yù 手 shǒu 印 yìn 腮 sāi 红 hóng , , 隔 gé 梦 mèng 一 yī 声 shēng 啼 tí 绿 lǜ 树 shù 。 。
笑 xiào 将 jiāng 金 jīn 弹 dàn 打 dǎ 流 liú 莺 yīng , , 谁 shuí 遣 qiǎn 芳 fāng 菲 fēi 被 bèi 春 chūn 误 wù 。 。
凤 fèng 钗 chāi 不 bù 整 zhěng 双 shuāng 鬟 huán 雾 wù , , 爽 shuǎng 风 fēng 新 xīn 扇 shàn 题 tí 纨 wán 素 sù 。 。
四月辞。明代。李昱。花落长门草青处,十二阑干扑飞絮。 象床玉手印腮红,隔梦一声啼绿树。 笑将金弹打流莺,谁遣芳菲被春误。 凤钗不整双鬟雾,爽风新扇题纨素。