寄 jì 石 shí 潭 tán 刘 liú 先 xiān 生 shēng 并 bìng 李 lǐ 炼 liàn 师 shī - - 李 lǐ 昌 chāng 祺 qí
偶 ǒu 因 yīn 衰 shuāi 病 bìng 返 fǎn 丘 qiū 园 yuán , , 白 bái 首 shǒu 依 yī 然 rán 混 hùn 俗 sú 氛 fēn 。 。
宁 níng 复 fù 嬉 xī 游 yóu 来 lái 胜 shèng 境 jìng , , 徒 tú 令 lìng 梦 mèng 寐 mèi 想 xiǎng 清 qīng 芬 fēn 。 。
秋 qiū 山 shān 秀 xiù 色 sè 终 zhōng 年 nián 对 duì , , 天 tiān 路 lù 空 kōng 歌 gē 每 měi 夜 yè 闻 wén 。 。
宴 yàn 坐 zuò 万 wàn 松 sōng 苍 cāng 雪 xuě 里 lǐ , , 不 bù 知 zhī 尘 chén 世 shì 有 yǒu 嚣 xiāo 喧 xuān 。 。
寄石潭刘先生并李炼师。明代。李昌祺。偶因衰病返丘园,白首依然混俗氛。 宁复嬉游来胜境,徒令梦寐想清芬。 秋山秀色终年对,天路空歌每夜闻。 宴坐万松苍雪里,不知尘世有嚣喧。