归 guī 自 zì 南 nán 阳 yáng - - 李 lǐ 昌 chāng 祺 qí
去 qù 日 rì 犹 yóu 秋 qiū 暑 shǔ , , 归 guī 时 shí 已 yǐ 冷 lěng 霜 shuāng 。 。
江 jiāng 山 shān 非 fēi 故 gù 里 lǐ , , 人 rén 物 wù 是 shì 他 tā 乡 xiāng 。 。
老 lǎo 态 tài 随 suí 年 nián 出 chū , , 离 lí 愁 chóu 共 gòng 路 lù 长 cháng 。 。
埃 āi 尘 chén 如 rú 见 jiàn 恋 liàn , , 到 dào 处 chù 扑 pū 衣 yī 裳 shang 。 。
归自南阳。明代。李昌祺。去日犹秋暑,归时已冷霜。 江山非故里,人物是他乡。 老态随年出,离愁共路长。 埃尘如见恋,到处扑衣裳。