东 dōng 华 huá 春 chūn 望 wàng 次 cì 周 zhōu 编 biān 修 xiū 韵 yùn - - 李 lǐ 昌 chāng 祺 qí
蒙 méng 蒙 méng 香 xiāng 雾 wù 散 sàn 轻 qīng 寒 hán , , 翠 cuì 瓦 wǎ 光 guāng 凝 níng 渐 jiàn 欲 yù 干 gàn 。 。
乍 zhà 暖 nuǎn 莺 yīng 声 shēng 偏 piān 好 hǎo 听 tīng , , 初 chū 晴 qíng 树 shù 色 sè 最 zuì 宜 yí 看 kàn 。 。
钟 zhōng 山 shān 云 yún 近 jìn 浮 fú 双 shuāng 阙 quē , , 金 jīn 水 shuǐ 波 bō 明 míng 照 zhào 百 bǎi 官 guān 。 。
犹 yóu 记 jì 粉 fěn 闱 wéi 通 tōng 籍 jí 日 rì , , 文 wén 华 huá 几 jǐ 度 dù 候 hòu 鸣 míng 銮 luán 。 。
东华春望次周编修韵。明代。李昌祺。蒙蒙香雾散轻寒,翠瓦光凝渐欲干。 乍暖莺声偏好听,初晴树色最宜看。 钟山云近浮双阙,金水波明照百官。 犹记粉闱通籍日,文华几度候鸣銮。