咏 yǒng 灯 dēng 花 huā - - 李 lǐ 昌 chāng 祺 qí
羞 xiū 向 xiàng 明 míng 开 kāi 向 xiàng 暗 àn 开 kāi , , 芳 fāng 丛 cóng 暖 nuǎn 焰 yàn 照 zhào 银 yín 台 tái 。 。
须 xū 臾 yú 烂 làn 漫 màn 都 dōu 成 chéng 蕊 ruǐ , , 顷 qǐng 刻 kè 凋 diāo 零 líng 半 bàn 是 shì 煤 méi 。 。
绣 xiù 幌 huǎng 不 bù 愁 chóu 疏 shū 雨 yǔ 至 zhì , , 纱 shā 窗 chuāng 只 zhǐ 怕 pà 猛 měng 风 fēng 来 lái 。 。
歌 gē 阑 lán 舞 wǔ 罢 bà 人 rén 归 guī 寝 qǐn , , 一 yī 寸 cùn 丹 dān 心 xīn 未 wèi 肯 kěn 灰 huī 。 。
咏灯花。明代。李昌祺。羞向明开向暗开,芳丛暖焰照银台。 须臾烂漫都成蕊,顷刻凋零半是煤。 绣幌不愁疏雨至,纱窗只怕猛风来。 歌阑舞罢人归寝,一寸丹心未肯灰。