涉 shè 江 jiāng 采 cǎi 荷 hé 花 huā - - 汪 wāng 广 guǎng 洋 yáng
郎 láng 骑 qí 白 bái 马 mǎ 临 lín 江 jiāng 浒 hǔ , , 妾 qiè 采 cǎi 荷 hé 花 huā 涉 shè 江 jiāng 浦 pǔ 。 。
郎 láng 情 qíng 若 ruò 比 bǐ 藕 ǒu 丝 sī 长 zhǎng , , 妾 qiè 心 xīn 胜 shèng 似 sì 莲 lián 心 xīn 苦 kǔ 。 。
藕 ǒu 丝 sī 长 zhǎng , , 难 nán 绾 wǎn 结 jié 。 。
莲 lián 心 xīn 苦 kǔ , , 莫 mò 如 rú 妾 qiè 。 。
天 tiān 长 cháng 地 dì 久 jiǔ 此 cǐ 心 xīn 存 cún , , 花 huā 落 luò 花 huā 开 kāi 任 rèn 情 qíng 绝 jué 。 。
涉江采荷花。明代。汪广洋。郎骑白马临江浒,妾采荷花涉江浦。 郎情若比藕丝长,妾心胜似莲心苦。 藕丝长,难绾结。 莲心苦,莫如妾。 天长地久此心存,花落花开任情绝。