答 dá 曹 cáo 秀 xiù 才 cái - - 汪 wāng 广 guǎng 洋 yáng
曹 cáo 君 jūn 与 yǔ 我 wǒ 近 jìn 相 xiāng 得 de , , 还 hái 可 kě 访 fǎng 我 wǒ 西 xī 城 chéng 阴 yīn 。 。
固 gù 知 zhī 把 bǎ 臂 bì 即 jí 为 wéi 友 yǒu , , 最 zuì 喜 xǐ 识 shí 面 miàn 能 néng 论 lùn 心 xīn 。 。
弹 tán 琴 qín 屡 lǚ 爱 ài 白 bái 日 rì 静 jìng , , 酌 zhuó 酒 jiǔ 一 yī 笑 xiào 青 qīng 春 chūn 深 shēn 。 。
况 kuàng 复 fù 床 chuáng 头 tóu 有 yǒu 珠 zhū 玉 yù , , 寄 jì 声 shēng 愧 kuì 乏 fá 双 shuāng 南 nán 金 jīn 。 。
答曹秀才。明代。汪广洋。曹君与我近相得,还可访我西城阴。 固知把臂即为友,最喜识面能论心。 弹琴屡爱白日静,酌酒一笑青春深。 况复床头有珠玉,寄声愧乏双南金。