云 yún 亭 tíng 山 shān - - 汪 wāng 广 guǎng 洋 yáng
飘 piāo 飘 piāo 学 xué 仙 xiān 子 zǐ , , 遗 yí 迹 jī 閟 bì 空 kōng 青 qīng 。 。
欲 yù 往 wǎng 寻 xún 芝 zhī 草 cǎo , , 因 yīn 之 zhī 采 cǎi 茯 fú 苓 líng 。 。
数 shù 松 sōng 晴 qíng 雪 xuě 在 zài , , 孤 gū 嶂 zhàng 暮 mù 云 yún 停 tíng 。 。
应 yìng 是 shì 蛟 jiāo 龙 lóng 语 yǔ , , 山 shān 灵 líng 夜 yè 出 chū 听 tīng 。 。
云亭山。明代。汪广洋。飘飘学仙子,遗迹閟空青。 欲往寻芝草,因之采茯苓。 数松晴雪在,孤嶂暮云停。 应是蛟龙语,山灵夜出听。