吴 wú 使 shǐ 君 jūn 自 zì 邵 shào 武 wǔ 之 zhī 高 gāo 州 zhōu 其 qí 一 yī - - 李 lǐ 攀 pān 龙 lóng
先 xiān 朝 cháo 五 wǔ 子 zǐ 结 jié 交 jiāo 情 qíng , , 一 yī 日 rì 青 qīng 云 yún 满 mǎn 凤 fèng 城 chéng 。 。
汉 hàn 主 zhǔ 怜 lián 才 cái 金 jīn 作 zuò 署 shǔ , , 楚 chǔ 臣 chén 能 néng 赋 fù 玉 yù 为 wéi 名 míng 。 。
已 yǐ 应 yìng 龙 lóng 自 zì 延 yán 津 jīn 起 qǐ , , 那 nà 更 gèng 珠 zhū 还 huán 合 hé 浦 pǔ 生 shēng 。 。
直 zhí 置 zhì 壮 zhuàng 游 yóu 消 xiāo 不 bù 得 dé , , 才 cái 兼 jiān 迁 qiān 客 kè 重 zhòng 纵 zòng 横 héng 。 。
吴使君自邵武之高州 其一。明代。李攀龙。先朝五子结交情,一日青云满凤城。 汉主怜才金作署,楚臣能赋玉为名。 已应龙自延津起,那更珠还合浦生。 直置壮游消不得,才兼迁客重纵横。