崆 kōng 峒 tóng 其 qí 一 yī - - 李 lǐ 攀 pān 龙 lóng
风 fēng 尘 chén 问 wèn 道 dào 欲 yù 如 rú 何 hé , , 二 èr 月 yuè 崆 kōng 峒 tóng 览 lǎn 胜 shèng 过 guò 。 。
返 fǎn 照 zhào 自 zì 悬 xuán 疏 shū 陇 lǒng 树 shù , , 浮 fú 云 yún 忽 hū 断 duàn 出 chū 泾 jīng 河 hé 。 。
长 cháng 城 chéng 雪 xuě 色 sè 当 dāng 峰 fēng 尽 jǐn , , 大 dà 漠 mò 春 chūn 阴 yīn 入 rù 塞 sāi 多 duō 。 。
已 yǐ 负 fù 清 qīng 尊 zūn 寻 xún 窈 yǎo 窕 tiǎo , , 还 hái 将 jiāng 孤 gū 剑 jiàn 倚 yǐ 嵯 cuó 峨 é 。 。
崆峒 其一。明代。李攀龙。风尘问道欲如何,二月崆峒览胜过。 返照自悬疏陇树,浮云忽断出泾河。 长城雪色当峰尽,大漠春阴入塞多。 已负清尊寻窈窕,还将孤剑倚嵯峨。