春 chūn 夜 yè 同 tóng 元 yuán 美 měi 子 zi 与 yǔ 子 zi 相 xiāng 过 guò 公 gōng 实 shí - - 李 lǐ 攀 pān 龙 lóng
西 xī 山 shān 落 luò 日 rì 照 zhào 金 jīn 茎 jīng , , 北 běi 阙 quē 春 chūn 阴 yīn 覆 fù 禁 jìn 城 chéng 。 。
湖 hú 海 hǎi 百 bǎi 年 nián 今 jīn 夜 yè 酒 jiǔ , , 风 fēng 尘 chén 五 wǔ 子 zǐ 异 yì 时 shí 情 qíng 。 。
和 hé 来 lái 白 bái 雪 xuě 俱 jù 高 gāo 唱 chàng , , 自 zì 附 fù 青 qīng 云 yún 起 qǐ 大 dà 名 míng 。 。
不 bù 独 dú 诸 zhū 郎 láng 关 guān 象 xiàng 纬 wěi , , 真 zhēn 人 rén 应 yīng 更 gèng 为 wéi 东 dōng 行 xíng 。 。
春夜同元美子与子相过公实。明代。李攀龙。西山落日照金茎,北阙春阴覆禁城。 湖海百年今夜酒,风尘五子异时情。 和来白雪俱高唱,自附青云起大名。 不独诸郎关象纬,真人应更为东行。