春 chūn 日 rì 韦 wéi 氏 shì 园 yuán 亭 tíng 同 tóng 元 yuán 美 měi 赋 fù 其 qí 一 yī - - 李 lǐ 攀 pān 龙 lóng
春 chūn 坞 wù 花 huā 冥 míng 冥 míng , , 斜 xié 阳 yáng 倒 dào 玉 yù 瓶 píng 。 。
风 fēng 尘 chén 犹 yóu 傲 ào 吏 lì , , 天 tiān 地 dì 此 cǐ 空 kōng 亭 tíng 。 。
共 gòng 醉 zuì 蓟 jì 云 yún 白 bái , , 相 xiàng 看 kàn 燕 yàn 草 cǎo 青 qīng 。 。
我 wǒ 来 lái 吟 yín 泽 zé 畔 pàn , , 不 bú 是 shì 独 dú 为 wèi 醒 xǐng 。 。
春日韦氏园亭同元美赋 其一。明代。李攀龙。春坞花冥冥,斜阳倒玉瓶。 风尘犹傲吏,天地此空亭。 共醉蓟云白,相看燕草青。 我来吟泽畔,不是独为醒。