归 guī 棹 zhào - - 李 lǐ 之 zhī 世 shì
偶 ǒu 然 rán 兴 xìng 尽 jìn 返 fǎn , , 如 rú 愿 yuàn 何 hé 曾 céng 违 wéi 。 。
京 jīng 路 lù 人 rén 如 rú 织 zhī , , 家 jiā 山 shān 吾 wú 独 dú 归 guī 。 。
病 bìng 多 duō 身 shēn 念 niàn 重 zhòng , , 阅 yuè 久 jiǔ 世 shì 情 qíng 微 wēi 。 。
稍 shāo 觉 jué 南 nán 中 zhōng 暖 nuǎn , , 春 chūn 来 lái 渐 jiàn 减 jiǎn 衣 yī 。 。
归棹。明代。李之世。偶然兴尽返,如愿何曾违。 京路人如织,家山吾独归。 病多身念重,阅久世情微。 稍觉南中暖,春来渐减衣。