登 dēng 西 xī 山 shān 阁 gé 限 xiàn 韵 yùn - - 李 lǐ 之 zhī 世 shì
秋 qiū 色 sè 来 lái 何 hé 处 chǔ , , 空 kōng 亭 tíng 夕 xī 景 jǐng 衔 xián 。 。
山 shān 情 qíng 恬 tián 鸟 niǎo 雀 què , , 霜 shuāng 意 yì 宿 sù 松 sōng 杉 shān 。 。
寺 sì 近 jìn 时 shí 闻 wén 钟 zhōng , , 林 lín 疏 shū 忽 hū 辨 biàn 帆 fān 。 。
平 píng 芜 wú 踏 tà 歌 gē 遍 biàn , , 岚 lán 重 zhòng 湿 shī 衣 yī 衫 shān 。 。
登西山阁限韵。明代。李之世。秋色来何处,空亭夕景衔。 山情恬鸟雀,霜意宿松杉。 寺近时闻钟,林疏忽辨帆。 平芜踏歌遍,岚重湿衣衫。