回 huí 龙 lóng 庵 ān 访 fǎng 僧 sēng - - 李 lǐ 之 zhī 世 shì
古 gǔ 岸 àn 沙 shā 崩 bēng 路 lù 已 yǐ 漫 màn , , 清 qīng 川 chuān 流 liú 水 shuǐ 对 duì 潺 chán 潺 chán 。 。
人 rén 从 cóng 荒 huāng 落 luò 见 jiàn 残 cán 寺 sì , , 僧 sēng 带 dài 斜 xié 阳 yáng 归 guī 故 gù 山 shān 。 。
为 wèi 爱 ài 榕 róng 阴 yīn 遮 zhē 径 jìng 密 mì , , 偏 piān 怜 lián 鸟 niǎo 语 yǔ 伴 bàn 经 jīng 闲 xián 。 。
兰 lán 桡 ráo 只 zhī 在 zài 官 guān 桥 qiáo 外 wài , , 问 wèn 我 wǒ 来 lái 时 shí 过 guò 几 jǐ 湾 wān 。 。
回龙庵访僧。明代。李之世。古岸沙崩路已漫,清川流水对潺潺。 人从荒落见残寺,僧带斜阳归故山。 为爱榕阴遮径密,偏怜鸟语伴经闲。 兰桡只在官桥外,问我来时过几湾。