送 sòng 项 xiàng 不 bù 损 sǔn 之 zhī 燕 yàn - - 李 lǐ 流 liú 芳 fāng
十 shí 年 nián 长 cháng 路 lù 客 kè 心 xīn 惊 jīng , , 此 cǐ 日 rì 春 chūn 风 fēng 送 sòng 子 zi 行 xíng 。 。
汶 wèn 上 shàng 梨 lí 花 huā 飞 fēi 雪 xuě 尽 jǐn , , 济 jì 滨 bīn 杨 yáng 柳 liǔ 着 zhe 烟 yān 轻 qīng 。 。
逢 féng 时 shí 岂 qǐ 必 bì 因 yīn 杨 yáng 意 yì , , 对 duì 策 cè 还 hái 应 yīng 学 xué 贾 jiǎ 生 shēng 。 。
一 yī 往 wǎng 三 sān 年 nián 弹 tán 指 zhǐ 过 guò , , 故 gù 人 rén 拭 shì 眼 yǎn 看 kàn 飞 fēi 鸣 míng 。 。
送项不损之燕。明代。李流芳。十年长路客心惊,此日春风送子行。 汶上梨花飞雪尽,济滨杨柳着烟轻。 逢时岂必因杨意,对策还应学贾生。 一往三年弹指过,故人拭眼看飞鸣。