登 dēng 润 rùn 州 zhōu 玉 yù 山 shān 亭 tíng 子 zi 感 gǎn 怀 huái - - 李 lǐ 流 liú 芳 fāng
廿 niàn 年 nián 江 jiāng 上 shàng 玉 yù 山 shān 亭 tíng , , 来 lái 往 wǎng 经 jīng 心 xīn 似 shì 送 sòng 迎 yíng 。 。
陡 dǒu 觉 jué 层 céng 栏 lán 增 zēng 爽 shuǎng 豁 huō , , 试 shì 临 lín 落 luò 日 rì 尚 shàng 峥 zhēng 嵘 róng 。 。
闲 xián 鸥 ōu 逐 zhú 浪 làng 仍 réng 东 dōng 下 xià , , 鸣 míng 雁 yàn 随 suí 帆 fān 故 gù 北 běi 征 zhēng 。 。
自 zì 笑 xiào 劳 láo 劳 láo 头 tóu 半 bàn 白 bái , , 依 yī 然 rán 飘 piāo 泊 bó 一 yī 书 shū 生 shēng 。 。
登润州玉山亭子感怀。明代。李流芳。廿年江上玉山亭,来往经心似送迎。 陡觉层栏增爽豁,试临落日尚峥嵘。 闲鸥逐浪仍东下,鸣雁随帆故北征。 自笑劳劳头半白,依然飘泊一书生。