吊 diào 厓 yá - - 李 lǐ 之 zhī 标 biāo
浮 fú 沉 chén 今 jīn 古 gǔ 一 yī 兴 xīng 亡 wáng , , 南 nán 北 běi 英 yīng 雄 xióng 落 luò 大 dà 荒 huāng 。 。
万 wàn 死 sǐ 孤 gū 臣 chén 堪 kān 百 bǎi 折 zhé , , 千 qiān 秋 qiū 凉 liáng 雨 yǔ 泣 qì 三 sān 湘 xiāng 。 。
黄 huáng 冠 guān 梦 mèng 失 shī 南 nán 归 guī 路 lù , , 白 bái 草 cǎo 魂 hún 飞 fēi 北 běi 地 dì 霜 shuāng 。 。
何 hé 处 chǔ 悲 bēi 风 fēng 增 zēng 感 gǎn 激 jī , , 累 lěi 累 lěi 青 qīng 冢 zhǒng 拂 fú 垂 chuí 杨 yáng 。 。
吊厓。明代。李之标。浮沉今古一兴亡,南北英雄落大荒。 万死孤臣堪百折,千秋凉雨泣三湘。 黄冠梦失南归路,白草魂飞北地霜。 何处悲风增感激,累累青冢拂垂杨。