楚 chǔ 天 tiān 春 chūn 雁 yàn - - 李 lǐ 之 zhī 标 biāo
空 kōng 江 jiāng 薄 bó 暮 mù 半 bàn 霏 fēi 微 wēi , , 送 sòng 别 bié 江 jiāng 头 tóu 泪 lèi 满 mǎn 衣 yī 。 。
草 cǎo 色 sè 有 yǒu 情 qíng 怜 lián 去 qù 鹢 yì , , 柳 liǔ 条 tiáo 无 wú 计 jì 挽 wǎn 征 zhēng 騑 fēi 。 。
几 jǐ 年 nián 绛 jiàng 幄 wò 谈 tán 经 jīng 旧 jiù , , 一 yī 梦 mèng 青 qīng 山 shān 问 wèn 字 zì 违 wéi 。 。
见 jiàn 说 shuō 衡 héng 阳 yáng 归 guī 雁 yàn 好 hǎo , , 岭 lǐng 云 yún 湘 xiāng 月 yuè 漫 màn 依 yī 依 yī 。 。
楚天春雁。明代。李之标。空江薄暮半霏微,送别江头泪满衣。 草色有情怜去鹢,柳条无计挽征騑。 几年绛幄谈经旧,一梦青山问字违。 见说衡阳归雁好,岭云湘月漫依依。