秋 qiū 江 jiāng 晚 wǎn 泊 pō 和 hé 豫 yù 章 zhāng 李 lǐ 夫 fū 人 rén 韵 yùn - - 李 lǐ 因 yīn
石 shí 尤 yóu 风 fēng 急 jí 泊 pō 沙 shā 湾 wān , , 日 rì 落 luò 寒 hán 江 jiāng 鸥 ōu 鹭 lù 闲 xián 。 。
秋 qiū 水 shuǐ 空 kōng 明 míng 千 qiān 里 lǐ 月 yuè , , 荒 huāng 烟 yān 暝 míng 锁 suǒ 万 wàn 重 chóng 山 shān 。 。
樵 qiáo 歌 gē 野 yě 唱 chàng 犹 yóu 行 xíng 路 lù , , 僧 sēng 寺 sì 残 cán 钟 zhōng 独 dú 掩 yǎn 关 guān 。 。
潦 liáo 倒 dǎo 篷 péng 窗 chuāng 愁 chóu 客 kè 梦 mèng , , 漫 màn 披 pī 诗 shī 史 shǐ 手 shǒu 重 zhòng 删 shān 。 。
秋江晚泊和豫章李夫人韵。明代。李因。石尤风急泊沙湾,日落寒江鸥鹭闲。 秋水空明千里月,荒烟暝锁万重山。 樵歌野唱犹行路,僧寺残钟独掩关。 潦倒篷窗愁客梦,漫披诗史手重删。